Thế Nào Là Một Vận Động Viên(Nữ) Giỏi?
Tác Giả: Hoài Lê Hà
Dịch : Như Phạm
"Con gái mà cũng đá bóng à?"
Mình ngại những lời nhận xét này mỗi khi mình bước vào thang máy, về nhà muộn sau một trận bóng đá. Giọng điệu gần như chế giễu, những đôi mắt nhìn chằm chằm vào mình trong bộ đồng phục bóng đá; mình ghét tất cả.
Sau nụ cười giả tạo đẹp nhất và một câu “Vâng” lịch sự, cơ thể kiệt sức của mình cảm ơn bất cứ vị thần nào ở trên mà đã cho mình ở trên một tầng thấp. Đồng thời, nếu mình có đủ thời gian trên những chuyến đi thang máy này, mình sẽ nói thẳng với những người lạ này rằng vâng, các cô gái chúng mình cũng có thể chơi bóng đá.
Sau một vài sự cố bực bội đầu tiên, mình đã chia sẻ với người bạn thân nhất của mình, người cũng là động đội của mình trong đội bóng đá nữ. Mình cảm thấy đau lòng và thất vọng, nhưng mình không ngạc nhiên khi biết rằng những trải nghiệm của mình không có gì khác biệt với các đồng đội của mình. Mình nhận ra mình không thể hoàn toàn đổ lỗi cho những người lạ này; vì họ đã quen với hình ảnh các cậu bé đá bóng ở đầu ngõ. Nhưng, vậy có nghĩa là một cô gái không thể là cầu thủ bóng đá sao? Mình biết chắc chắn là không; vì rất nhiều cầu thủ bóng đá nữ tồn tại.
Kể cả những người có thể nghĩ rằng con gái có thể chơi thể thao vẫn thường hạ thấp chúng mình, không thể hiểu được khái niệm rằng chúng mình có năng lực và sức mạnh để chơi.
Mình đã được nói rằng mình "chơi giỏi so với một đứa con gái" nhiều lần hơn những gì mình có thể bận tâm để đếm. Mình đã được nói rằng mình nên thấy tự hào khi mọi người nói vậy.
Tại sao không ai nói với một vận động viên nam rằng họ “chơi giỏi so với một đứa con trai”?
Tại sao mình lại cảm thấy tự hào với tiêu chuẩn thấp được đặt ra cho phụ nữ, chỉ vì những người xung quanh mình không thể tưởng tượng được phụ nữ có thể giỏi bằng hoặc hơn những người đàn ông? Mình đã chứng kiến các đồng đội và bạn bè xung quanh mình cố gắng để chỉ để chứng tỏ mình là đủ, để vượt qua khuôn khổ được đặt ra cho một vận động viên nữ, như việc sự được sự gật đầu của đàn ông là thước đo để đánh giá họ tài năng như thế nào. Mình cũng đã các cô gái tự đánh giá mình thấp hay cố tình làm mình ngốc hơn để khiến những chàng trai xung quanh họ cảm thấy tốt hơn, thậm chí khi họ còn không biết mình đang làm vậy. Mình đã từng như vậy.
Mình chỉ có thể bỏ đi những quan niệm về vận động viên nữ vào gần đây. Khi mình xem bộ môn bóng chuyền nữ ,mình theo dõi và bị mê hoặc bởi sức mạnh, năng lực và sự duyên dáng của những vẫn động viên nữ này trên sân. Họ có một vẻ đẹp nhất định trong kỹ năng, sự nhanh nhẹn và chiến lược của họ, điều mà khi theo dõi bóng chuyền nam mình không cảm nhận được. Đây là thời điểm mà cuối cùng mình đã có thể thừa nhận sự thật hiển nhiên mà xã hội luôn cố gắng phủ nhận: phụ nữ có thể có được nhiều sức mạnh, tài năng, sự duyên dáng và kỹ năng như đàn ông, và những điều này không chỉ ở trong thể thao mà còn ở xã hội nói chung. Vậy nên, mình khuyên mọi người hãy bình thường hoá sự nữ tính, trong cả thể thao và cuộc sống thường ngày.
Cuộc đấu tranh của nữ vận động viên tồn tại vượt xa câu truyện của mình. Ngay cả khi có những thành tích xuất sắc Huy Chương Vàng tại SEA Games 2019, các cầu thủ bóng đá nữ Việt Nam nhận được ít tài trợ và được trả lương thấp hơn 20 lần so với các đồng nghiệp nam trong đội tuyển nam quốc gia, buộc nhiều người phải kiếm thêm công việc thứ hai, kể cả khi phải thường xuyên phải chịu đựng những điều kiện luyện tập đầy thử thách. Trong bối cảnh toàn cầu, sự phân biệt giới tính trong các môn thể thao được thúc đẩy bởi vụ kiện của đội bóng đá nữ Mỹ chống lại Đội bóng Hoa Kỳ trong cuộc chiến của họ để được trả lương xứng đáng và bằng với đội bóng đá nam. Mình nghĩ vụ kiện này đã rất cần thiết vì một số lý do. Lý do thứ nhất, họ đã đóng góp nhiều thành công cho bóng đá Mỹ hơn các đối thủ nam của họ, với bốn chức vô địch World Cup.và hai, họ phải được trả cùng mức lương khi làm công việc giống như đội tuyển nam dù họ có thắng hay không. Cuộc chiến không chỉ giới hạn ở bóng đá - còn có quần vợt, một môn thể thao được nhiều người biết đến, nơi các tiêu chuẩn kép diễn khi các cầu thủ nữ hay bị phạt hơn vì những lỗi mà cầu thủ nam không bị phạt.
Billie Jean King, một người ủng hộ quyền bình đẳng và ngôi sao quần vợt, đã nói :
"When a woman is emotional, she's "hysterical" and she's penalized for it. When a man does the same, he's "outspoken" & and there are no repercussions”. - "Khi một người phụ nữ xúc động, cô ấy" cuồng loạn "và cô ấy sẽ bị chỉ trích vì điều đó. Khi một người đàn ông làm như vậy, anh ta" thẳng thắn" & và không có hậu quả nào".
Thể thao được cho là mang lại sức mạnh, nhưng đối với nhiều cô gái, thể thao có làm ta cảm thấy yếu đuối hơn. Thật khó để yêu một một bộ môn mà đặt ra những tiêu chuẩn thành công và tập trung vào sự xuất sắc là nam vận động viên, nơi mà phụ nữ không bao giờ cảm thấy đủ giỏi vì chúng mình sẽ mãi bị gắn mác "chơi giỏi so với một đứa con gái". Thật khó để yêu một xã hội mà nói rằng một ngước có vóc dáng “thể thảo” như có cơ bắp, vết thâm tím là không nữ tính và quý phái.
Đối với tất cả các vận động viên nữ với sự bất an và bực tức vì những lý tưởng phân biệt giới tính trong thể thao làm mọi người cảm thấy mình không đủ, hãy nhớ rằng : đừng hạ thấp bản thân vì sự thỏa mãn của xã hội hay nam giới, mà hãy nắm lấy và cảm thấy tự hào về những kỹ năng thể lực mà bạn đang làm việc chăm chỉ để có được. Nếu ai đó cảm thấy bị đe dọa bởi tài năng của bạn, có thể họ nên, vì bạn thật sự rất giỏi.