Phạm Hồng Hạnh
Nhiếp Ảnh Gia & Người Kể Truyện
“Nghệ thuật là sản phẩm của con người nên với tôi, nó phải phản ánh cuộc sống của con người. Qua mỗi bức ảnh, tôi muốn gửi gắm một thông điệp, một câu chuyện, hoặc đôi khi là một cảm xúc tại khoảnh khắc đó. Tôi sẵn sàng bỏ qua những yêu cầu về kỹ thuật để tôn trọng tính chân thật và cảm xúc tại thời điểm bấm máy.”
Theo Mẹ Lên Nương
Ảnh được chụp bằng máy Canon kiss, Fujifilm. Trên đường đi công tác tại Hà Giang, 10/2019, chúng tôi tình cờ thấy một góc ruộng bậc thang lúa đang chính rất thơm, vàng óng ả dưới nắng thu. Đẹp hơn nữa là hình ảnh lao động của gia đình nhỏ. Người mẹ gặt lúa với em bé địu trên lưng, ngoan ngoãn như một chú cún con.
Nụ Cười Thơm Mùi Lúa Chín
Chị em người dân tộc Nùng tại Hà Giang, ảnh chụp bằng máy Canon 6D trong một chuyến công tác năm 2015. Họ vừa luôn tay làm, vừa trò chuyện ríu rít khiến một người lạ như tôi dù không hiểu ngôn ngữ của họ cũng thấy vui lây niềm vui thu hoạch.
Sáng thu Hà Nội
Hít thở không khí trong veo của sớm thu, cụ bà sang nào cũng dậy thật sớm, tranh thủ xoa bóp da đầu đều trí não luôn minh mẫn, mái tóc luôn khỏe và bóng mượt.
Cháu Đã Lớn Rồi
Ảnh chụp tại Hà Giang 2014 – Trong lúc chờ sửa xe, tôi tranh thủ lang thang quan sát cuộc sống của con người ở vùng cao, thật nhiều màu sắc, thật ấp áp tình người và tràn ngập mùi thơm của núi rừng.
Tự tay làm hết
Vừa trông lúa, vừa tranh thủ khâu quần áo và phụ kiện cho các thành viên trong gia đình, phụ nữ Mông là lao động chính trong gia đình. Họ thông minh, khỏe mạnh, chăm chỉ và có gu thẩm mỹ tuyệt vời.